Công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III: Giúp tôi vững tin hơn

Công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III: Giúp tôi vững tin hơn

Lúc tôi bi quan nhất thì Công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III đã tiếp sức cho tôi. Mỗi câu nói an ủi động viên, khích lệ tinh thần, mỗi cử chỉ sẻ chia đúng thời điểm như những chiếc phao cứu sinh giúp tôi tỉnh ngộ trong bế tắc.

Tôi đứng vào hàng ngũ công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III (phường Hiệp Bình Chánh III, TP. Thủ Đức, TP. Hồ Chí Minh) vào năm 2011. Tôi tự hào vì được hoạt động trong một tập thể luôn đạt danh hiệu “Công đoàn xuất sắc”. Nơi đây tôi cũng cảm nhận đầy đủ ý nghĩa của chữ “tình thương” mà công đoàn mang lại, đây cũng chính là những lời động viên ân tình.

Năm 2018, một biến cố khủng khiếp đến với gia đình tôi. Chồng tôi phát hiện bị ung thư xương, trong khi hai con trai chúng tôi còn rất nhỏ, một bé 4 tuổi và một bé 1 tuổi. Thực tế quá phũ phàng, tôi không dám nghĩ đến tương lai. Câu hỏi làm thế nào để nuôi dạy hai con nên người khiến tôi hoàn toàn suy sụp.

Thương phận mình trớ trêu, thương các con thơ còn nhỏ dại. Liệu tôi có đủ sức bù đắp cho các con? Còn nhỏ xíu chúng đã phải theo ba mẹ đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác; hôm nay ở nhà này, ngày mai ở nhà khác; đi học sớm nhất trường, về cũng trễ nhất trường. Thật đau lòng khi phải chứng kiến cảnh anh trai lớn 4 tuổi thay mẹ chăm sóc em 1 tuổi. Nghe con nói “Con thèm một cái ôm của ba mẹ, con nhớ ba mẹ”, tôi không cầm được nước mắt…

Lúc tôi bi quan nhất thì Công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III đã tiếp sức cho tôi. Mỗi câu nói an ủi động viên, khích lệ tinh thần, mỗi cử chỉ sẻ chia đúng thời điểm như những chiếc phao cứu sinh giúp tôi tỉnh ngộ trong bế tắc. Tôi thật sự xúc động biết rằng mình không đơn độc, xung quanh vẫn còn rất nhiều người trao tặng tấm lòng, tình cảm cho tôi, từ sự giúp đỡ vật chất, hỗ trợ công việc lặt vặt trong nhà, hay đơn giản chỉ là một cái chạm tay, một câu động viên “Cố lên em gái nhé”, đều như một đơn thuốc bình an cho tôi…

Những ngày tháng gian nan ấy tôi luôn có các cán bộ trong Ban Chấp hành và đoàn viên công đoàn bên cạnh. Lời động viên: “Hãy luôn bản lĩnh để làm chỗ dựa cho con, hãy luôn sống tốt, hãy luôn cố gắng, hãy luôn mạnh mẽ vì con”, trở thành câu gần như “thần chú” để tôi rèn luyện mình.

Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ quay, cuộc sống có biết bao biến đổi, để giờ đây, ngồi nghĩ lại tôi chẳng biết nói gì ngoài hai chữ “biết ơn”. Nhờ Công đoàn Trường Mầm non Hiệp Bình Chánh III, tôi đã mạnh mẽ bước qua những khó khăn, và cân bằng được cuộc sống của mình.

Bài và ảnh Nguyễn Lê Minh Thư/Lao động và Công đoàn

Write a Comment

Your e-mail address will not be published.
Required fields are marked*